THƠ THAY TÔI VỀ HUẾ, 19-7 HB15 Trần Xuân An trường cũ chỉ còn trong truyện kể sau ba mươi năm sống lại rồi, khác nơi, vẫn Huế cho Thành Nội, tôi nhìn tôi đăm đăm mãi còn tôi trong tôi, đứa trẻ hương sen, hương nhãn hoài vương huyền cầm thời mạng ảo giăng giăng, vọng thầm Quốc tử giám – hồn Hàm Nghi gọi khẽ kỉ niệm ngan ngát hương trầm lửa trại hồng than, thắp tro bạc son tâm nắng lên, sương loé hay mắt ướt, môi cười, nhìn từ xa xăm. T.X.A. TP.HCM., 08:10 – 09:05 18-7 HB15 (2015)
|
HAI PHÍA RỒI MỘT THƯƠNG YÊU Trần Xuân An tôi thương người lính vàng héo tàn chìm sử cỏ tôi thương người lính đỏ bia sao nhoè tàn nhang nguỵ vàng, tay sai đỏ đau một thuở thế gian nến hoa thêm sáng tỏ: đều xua giặc ngoại bang phân cách bao nghĩa trang tình dân không khác mộ nước mắt mằn mặn gió bại oan như thắng oan tôi yêu người lính vàng thơm danh trang sử mở tôi yêu người lính đỏ tuổi dài đến mênh mang. T.X.A. 19:30 – 20-32, 24-7 HB15 (2015) . http://www.tranxuanan-writer.net http://www.txawriter.wordpress.com http://www.facebook.com/tranxuanan.writer
|
|