.
hoa, như cô gái đẹp
sao tóc trắng loà xoà?
nàng thơ anh không tuổi
tơ hồng? trắng thơ ca!
hết cơ may duyên thắm
nên anh còn ngâm nga?
ơi nhà thơ, muôn thuở
ngoảnh, ngước đều phía xa
thuỷ tiên hoài mười tám
giặt tơ trắng bến hoa
thơ anh: vườn tược ấy
mãi ấm bước mẹ cha
tiên mãi xoè váy trắng
vương thơ tuổi xa nhà.
T.X.A.
(sáng & chiều 09-11 HB15 [2015])
.
Chú thích:
THƠ TÌNH KHÔNG CÓ TUỔI
Khi đề tựa cho tuyển tập thơ tình Việt Nam và thế giới, ông Khai Trí (Nguyễn Hùng Trương) có nhắc đến ý tưởng “thơ tình không có tuổi” mà Nikolai Mikhailovich Karamzin (1766-1826), Huy Cận cùng một vài người khác đã viết đến. Có lẽ cũng nên nhắc thêm Quang Dũng, với bài thơ “Em mãi là hai mươi tuổi…”. Riêng về cách nói, nhà văn Grigory Baklanov cũng đặt nhan đề cho cuốn truyện của mình là “Mãi mãi tuổi mười chín”, viết về người lính.
Nhiều, kể không xuể, trong các bài viết, trong bao câu chuyện thường ngày về thơ tình.
Như vậy, chắc chắn “thơ tình không có tuổi” đã trở thành một mệnh đề như thể “hai lần hai là bốn”, ai cũng nhớ, cũng đọc, và cũng không nhớ ai là tác giả bảng cửu chương. Nó là độc sáng nhưng phổ biến đến mức không còn là độc sáng nữa, mà là tài sản chung.
Cũng thử cúi xuống tâm hồn mình, chúng ta chắc chắn sẽ bắt gặp một kỉ niệm nào đó mãi sống động, nhưng thật ra kỉ niệm ấy đã vượt khỏi quy luật thời gian.
Hình ảnh nàng thơ thuỷ tiên của Trần Ngọc Hưởng cũng thế, theo cảm nhận rất chủ quan của tôi: thuỷ tiên ấy (không viết hoa) mãi mãi tuổi mười tám.
T.X.A.
12-11 HB15 (2015)
.
Đã đăng ở FACEBOOK:
https://www.facebook.com/notes/tran-xuan-an/tho-tang-anh-tran-ngoc-huong-tran-xuan-an/1637667549840523
.
.
http://www.tranxuanan-writer.net
http://www.txawriter.wordpress.com
http://www.facebook.com/tranxuanan.writer