j. Tiểu mục 10 - Giao lưu đoàn kết - Trần Hoàng

 

HOÀNG TRẦN

 

 

 

 

Ảnh chân dung Hoàng Trần:

http://tranxuanan.writer.googlepages.com/tranhoang_dhsptphcm.JPG

 

Tên thật: Trần Hoàng

Quê quán: Quảng Ngãi.

Học tiểu học tại trường làng (Đức Thắng, Mộ Đức, Quảng Ngãi), trung học tại Đà Lạt và Pleiku, đại học và sau đại học tại TP.HCM.

 

Tuy làm luận án ngôn ngữ học tiếng Việt, chuyên nghiệp về nghiên cứu chứ không phải sống chết với chức năng nghệ sĩ ngôn từ, lại đặc biệt đi sâu vào lô-gic học, nhưng thơ ca của ông vẫn rất bay bổng, với một số hình ảnh, ngôn từ phi lí tính rất thơ.

 

Tiến sĩ Trần Hoàng đang giảng dạy bộ môn lô-gíc học tại Đại học Sư phạm TP.HCM., tác giả của một số giáo trình do ĐHSP.TP.HCM. xuất bản. Ông còn là hội viên Hội Nhà văn TP.HCM. với bút hiệu Hoàng Trần.

 

Xin trân trọng giới thiệu chùm thơ do chính Hoàng Trần tự tuyển chọn.

 

 

SƯƠNG PHỐ 
 

Gửi Pleiku

 

Phố trong sương và em cũng trong sương 
Sương và phố quyện vào em, lãng đãng 
Cả thành phố bềnh bồng trong biển trắng 
Chỉ cây thông là mãi dáng phong trần.

 

Anh bao năm giong ruổi dưới đồng bằng 
Vẫn gặp núi đứng bên đường tư lự 
Nhưng sương phố thì mịt mờ mây phủ 
Để bồn chồn mỗi lúc thoáng mưa qua.

 

Tưởng ra đi rồi sẽ sớm quay về 
Nên buổi ấy anh vô tình quá đỗi 
Để sợi tóc đã nhuốm màu sợi khói 
Mới hay người ở lại mắt rưng rưng …

 

Xin lỗi núi, hiểu ra thì quá muộn 
(Phố trong sương mà anh cũng trong sương) 
Cho dẫu thế, sương vẫn là sương phố 
Của một thời tuổi trẻ, phải không em ?

 

Pleiku, 7/93 - Sài Gòn, 26/11/94

 

  

RÉT CÙNG ĐÀ LẠT

 

Phải ta về, Đà Lạt lạnh hơn không

Sao cái rét đến bất thường quá vậy?

Dường như đã lâu lắm rồi, có phải

Bàn tay tìm hơi ấm đẫm sương khuya?

 

Bởi đèn đường hay ngại ánh trăng kia

Mà đêm ấy bờ môi chừng bỡ ngỡ

Trêu chi mãi, bóng điện vàng dốc phố

Có ta về, trăng mới về theo.

 

Sương giá nào thấm nổi trái tim yêu

Có lẽ núi muốn thử lòng nhau đấy

Càng rét buốt càng thêm Đà Lạt vậy

Anh đã về, em hiểu lòng anh chưa?

 

Ta đã về, Đà Lạt hiểu ta chưa

Đừng thổi nữa, gió ơi, đừng thổi

Xanh thăm thẳm mắt hồ ngóng đợi

Anh lại về Đà Lạt với em thôi…

                                          

Đà Lạt, 3 - 2003

 

      

THÁNG GIÊNG NON

 

Tháng giêng về thức dậy trong tôi 
Cái rét ấm của một thời xao xuyến 
Những nõn lá xanh non màu kỉ niệm 
Tháng giêng này như thể tháng giêng xưa

 

Mùa hoa ấy, nắng ngập ngừng tỏa bóng 
Người nửa hư nửa thực đến bên đời 
Câu hát nhớ quyện tiếng đàn mơ mộng 
Tôi vụng về nào biết tháng giêng trôi.

 

Tháng giêng trôi … Chưa kịp nói bao lời 
Trang nhật kí hóa thành trang thơ nuối 
Bàn tay ấy chưa chi đà rụt vội 
Để chia tay chỉ muốn nắm không rời.

 

Giờ người đã như mây trời diệu vợi 
Tháng giêng qua chẳng biết đã bao lần 
Nhưng chẳng có tháng giêng nào sánh nổi 
Mối tình đầu thơ trẻ tháng giêng non …

 

Sài Gòn, 01/1990

 

 

PHƯỢNG NHỚ

 

Rất tình cờ, mới sáng nay thôi 
Lũ chim sẻ từ đâu về gợi nhớ 
Anh bất chợt thấy sân trường rực đỏ 
A, phượng xa đà trở lại rồi.

 

Phượng vẫn vậy, trẻ trung duyên dáng 
Như hôm nào trong nắng lung linh 
Làm xao xuyến bao lòng trai kiêu hãnh 
Bước qua nhanh song còn ngoảnh lại nhìn

 

Anh thuở ấy sao quá chừng mộng tưởng 
Mải làm thơ vì phượng - phượng đâu ngờ 
Nên tháng hạ theo chim trời vụt mất 
Mới giật mình ngơ ngẩn ngẩn ngơ.

 

Thì phượng nhé, giữ giùm anh tuổi trẻ 
Để trong anh sắc phượng mãi tươi màu 
Để anh lại làm thơ và hát khẽ 
Về một mùa hè xa, rất xa …

 

Sài Gòn 05/1991

 

 

GIÃI BÀY

 

Thưa em, tôi có mối tình 
như sương, chỉ sợ lúc bình minh lên 
dặn lòng dù nhớ dù quên 
hoa kia mới hé đừng nên tơ màng.

 

Thưa, tôi như thể chim ngàn 
em thương thì đỗ, nhược bằng ... chẳng sao ! 
lại về cuộn giấc chiêm bao 
lại cành khô rụng đêm nào vỗ bay

 

Thưa em, tôi đã giãi bày 
không nghe, em để ngoài tai cũng đành !

 

Sài Gòn, 11/12/1994

 

      

THƠ TÌNH TRÊN CÁT

 

Đừng lặng nữa, lòng anh đang dậy sóng 
Biển xanh ơi, anh những muốn xa bờ 
Chưa hụp lặn giữa khơi tình sâu rộng 
Đã hiểu gì về biển cả đâu, em!

 

Biển mông mênh. Và em cũng mông mênh 
Nên bỗng sợ bước chân mình hụt hẫng 
Đã quen tắm nửa đời nơi bãi cạn 
Biển xanh ơi, anh chẳng dám xa bờ !

 

Chỉ dám gửi bài thơ này lên cát 
Nhờ sóng vọng về một chút hồi âm 
Anh dù mãi nơi cùng trời cuối đất 
Vẫn có em như thể ở bên mình …

 

Nha Trang, 03/7/1993

 

      

MIỀN XANH

           

         Thân tặng các bạn học viên

           Lớp Đại học Khoa học Nhân văn - 

           ĐH. Sư phạm TP. HCM tai Lâm Đồng

                             

Mây vầy quanh đỉnh Lang Bian

Tựa người phố núi quàng khăn đợi người

Tôi về phượng tím bừng tươi

Hồ Xuân Hương lại bóng soi Đồi Cù

Vẫn rừng thông khúc lãng du

Vẫn bờ vai đẫm sương mù dốc quen

Nồng nàn ánh mắt miền xanh

Ửng đôi gò má cho tròng trành ai

Giá mà đừng phải chia tay

Qua Prenn, với những ngày không em…

           
Đà Lạt, 2000

 

 

VĨ KHÚC

      
Thế rồi hai chúng mình tan vào nhau

Mỗi nhau thôi, chẳng còn ai khác

Tóc anh dù điểm bạc

Vẫn rộn ràng trẻ trai.

 

*

 

Ngày dài hơn, đêm dài hơn

Mong chờ khắc khoải

Em đâu còn vụng dại

Vẫn say như tình đầu.

 

*

 

Và rồi chúng mình mãi là của nhau

Của nhau thôi

Ánh mắt

Bờ môi

Vòng tay cuống quýt…

 

*

Giấc mơ có là cõi thực

Sao đời lại hóa chiêm bao?

 

*

 

Mai

Anh phương xa

Đôi ta không hề cách biệt

Đừng khóc nữa

Em

Trời đang mưa…

                  

Đà Lạt – Bình Phước, 6 – 2004

 

 

LẺ SẦU 

 

Chút kỷ niệm với L.M.Th.

 

Thôi về nghe gió ru đêm 
nghe cây tiễn lá nghe chim giã bầy 
nghe tình chợt mỏi cánh bay 
nghe trong mơ huyễn lời ai nghẹn ngào 
nghe trùng dương gọi đồi cao 
nghe ra hiu quạnh nghe vào quạnh hiu 
nghe từng kỉ niệm chắt chiu 
nghe trong da thịt ẩn nhiều vết thương 
nghe gai ốc mọc sởn hồn 
nghe quanh nghe quẩn mưa dồn quẩn quanh ….

 

Pleiku, 1973

 

 

ĐÊM CÂM

 

Nửa đời tàu chạy về không 
đêm nghe còi vọng xé lồng ngực đau 
làm chi cho úa mái đầu 
làm chi cho bạc những màu tình xuân 
tàu về lầm lũi đêm câm 
những toa đời rỗng đỗ thầm bến trăng 
mênh mang trời đất mênh mang 
bóng in bóng, ngọn cỏ vàng gió lay 
không gian lắng tiếng thở dài 
mà lòng như thể rụng đầy sao sao ….

 

Sài Gòn, 02/01/1978

 

 

DÃ QUỲ - EM

            

Mùa đông cao nguyên

Cỏ cây cuộn rúc

Em hồn nhiên

Vũ điệu bên đường.

 

Chiều nhấp nhô

Thuỷ mặc

Bỗng rực sắc vàng 

Giai điệu Trịnh.

 

Đất ba-dan bừng xanh

Đồi thung nhộn nhịp

Em rỡ ràng

Khai hội ngàn hoa.

 

Anh nhớ núi quay về

Gió đại ngàn vi vút

Nếu không em

Lạnh biết chừng nào!

                       

Tây Nguyên, đông 2005

 

           

XUẤT HÀNH

           

Nếu em là hướng Nam

Còn anh là hướng Bắc

Thì cứ nhằm tuổi em

Mình xuất hành cho chắc.

 

Em vào chùa lễ Phật

Cầu chồng con bình an

Anh bỗng cay tròng mắt

Phải đâu vì khói nhang!

 

Đời giờ hơn mơ tưởng

Con cái đã trưởng thành

Nên nếu cần chọn hướng

Anh mãi cùng hướng em…

Mùng một Tết Nhâm Ngọ, 2002

Hoàng Trần

 

 

 

Trở về trang mục lục Giao Lưu:

http://tranxuanan.writer.googlepages.com/linkdoanket

Trang chủ Web. Tác giả Trần Xuân An:

http://tranxuanan.writer.googlepages.com

Host: GOOGLE PAGE CREATOR

 

 

 

hidden hit counter

 

Host: GOOGLE PAGE CREATOR

 

 

GOOGLE BLOGGER

DOTSTER, MSN. & YAHOO ...  /  HOST, SEARCH & CACHE  

ċ
An Tran Xuan,
18:21 3 thg 7, 2009
Comments