HÒA GIẢI – TẠ TỘI
Trần Xuân An
thuở
hắn lớn lên bom đạn đã thét gầm
khát
khao hòa bình. Hòa bình? Thì chỉ một Miền toàn thắng
phản
chiến? Là để tuôn tràn sóng đỏ vào Nam
ngắn
ngủi mừng vui, bao năm cay đắng
văn
sử không ngừng sỉ nhục, bức hiếp, buộc nín câm
sống
trên Tổ quốc cũng phải lưu vong thầm lặng
hắn
xót xa, ân hận. Và nhiều người thấy mình là chính hắn
cùng
xin cúi đầu, tạ tội với Miền Nam.
T.X.A.
13:07
– 14:13, 12-11 HB14 (2014)
CHUYỆN VỀ NỬA ĐẤT
NƯỚC BỊ CHỬI RỦA
Trần Xuân An
1
hàng
triệu người bị chửi rủa suốt đêm ngày
tháng
này qua năm khác
ban
đầu, họ nhục nhã, khổ đau, tìm đường trốn thoát
có
người nổi dậy, chấp nhận tù đày trong tù đày
dần
dà, họ tập cười, nghe chửi rủa mình qua từng bổng trầm khúc hát
tập
cười, xem chửi rủa mình trong bao phim ngắn, sách dày
sau
bao nhiêu năm, đắng cay không còn là đắng cay
bộ
não, trái tim chai lì, vô tri giác
một
ngày nào đó, nếu hết chửi rủa trên báo, đài, trong phim, nhạc
chính
họ viết đơn xin được mãi hoài bị chửi rủa thật hay!
kinh
ngạc, kinh ngạc thay!
ai
cười khậc, khóc nấc?
2
hàng
triệu người bị chửi rủa suốt bốn mươi năm nay
có
lẽ nào sử kí muôn đời ghi: họ là nguỵ tặc!
đích
thực họ chống cộng, không bán nước non cho giặc
ôi
truyền thống công minh, nhân hậu, còn sót lại đâu đây!
có
lẽ nào những người viết sự thật để hoà giải như tôi bị còng tay
và
tác phẩm như sách tôi, thơ tôi bị xéo nát!
T.X.A.
12
& 13-11 HB14